Với mì Quảng, thôi thì đủ thể loại phong phú có thể kết hợp, từ mì gà, tôm thịt, cá lóc đến mì sứa, mì trộn... Thông thường, các quán mì Quảng phục vụ từ hai đến ba loại nhưn để thực khách tự do chọn lựa, nhưng ở đây quán chỉ bán duy nhất mì nhưn tôm. Mì Quảng mỗi quán một vị khác nhau và có điểm mạnh thu hút thực khách, có thể là nước nhưn được nấu đậm đà, thấm vị; có thể là đĩa rau sống với bắp chuối chát trắng nõn xắt mỏng và cải con; có thể là chén mắm ớt xanh nổi lấp xấp trên mặt ngửi mùi đã thấy ghiền... Riêng ở đây, điều thực khách kết là cái vị giản dị bình dân, kiểu như ăn tô mì của thời xưa cũ, ngày mẹ trồng cây chuối sau hè ngã bắp xuống là soạn nồi niêu cho cả nhà một bữa mì ngon lành no nê thật đã. Ăn mì ở đây, nhiều người cho rằng “ăn” cả cái hoài niệm ngày xưa, khi lâu lâu được mẹ cho đi chợ cùng, ra ngồi chồm hổm bên góc quán rơm, xì xụp tô mì ngon ngất trời mây trong lúc mẹ bận rộn với tôm rau, thịt cá.
Mì lá do gia đình tự tráng
Với mì Quảng, thôi thì đủ thể loại phong phú có thể kết hợp, từ mì gà, tôm thịt, cá lóc đến mì sứa, mì trộn... Thông thường, các quán mì Quảng phục vụ từ hai đến ba loại nhưn để thực khách tự do chọn lựa, nhưng ở đây quán chỉ bán duy nhất mì nhưn tôm. Mì Quảng mỗi quán một vị khác nhau và có điểm mạnh thu hút thực khách, có thể là nước nhưn được nấu đậm đà, thấm vị; có thể là đĩa rau sống với bắp chuối chát trắng nõn xắt mỏng và cải con; có thể là chén mắm ớt xanh nổi lấp xấp trên mặt ngửi mùi đã thấy ghiền... Riêng ở đây, điều thực khách kết là cái vị giản dị bình dân, kiểu như ăn tô mì của thời xưa cũ, ngày mẹ trồng cây chuối sau hè ngã bắp xuống là soạn nồi niêu cho cả nhà một bữa mì ngon lành no nê thật đã. Ăn mì ở đây, nhiều người cho rằng “ăn” cả cái hoài niệm ngày xưa, khi lâu lâu được mẹ cho đi chợ cùng, ra ngồi chồm hổm bên góc quán rơm, xì xụp tô mì ngon ngất trời mây trong lúc mẹ bận rộn với tôm rau, thịt cá.
Mà quả thật, tô mì ở đây từ cọng mì, hột đậu phộng rang, rau sống tới nước nhưn và cả cách phục vụ đều giản dị và đậm đặc chất quê. Nếu nhìn vào lượng khách đông tấp nập và hình dung một tô mì “mĩ miều” với đĩa rau xanh mướt, màu sắc nổi bật, ớt xanh, chanh lát nằm cạnh ngay bên, trên mặt sắp miếng gà, con tôm được rim đẹp mắt thì khách dễ bị “hớ”. Tô mì bưng ra chỉ thấy ít tôm đập dập hồng hồng trên cùng, nước nhưn trong veo và hơi nhiều chứ không đậm đặc và có màu hấp dẫn như phần nhiều những quán mì khác, điểm chút đậu phộng rang, cũng không thấy dĩa rau sống - linh hồn của tô mì ngon nằm ở đâu. Dùng đũa xới lên, mới hay quán độn rau phía dưới, bỏ mì rồi chan nhưn - cách trình bày vốn chỉ có ở nồi mì của bà, của mẹ. Đặc biệt, cọng mì mềm mượt, còn hơi âm ấm, thanh thanh mùi bột gạo hòa vị với đậu phộng giòn thơm và nước nhưn ngọt lừ. Không có cái vị béo của dầu ăn được phi với hột điều tạo màu chan lên, tô mì thanh từ đầu đến cuối. Nước nhưn chỉ có tôm đập dập được chao qua với dầu phụng đã khử nén cùng chút gia vị rồi thả vào nồi nước sôi, cũng không hề ninh với xương heo, xương gà vậy mà ngon đến lạ. Bởi vậy cũng đừng ngạc nhiên khi nhiều ông khách vào “ngồi đồng” ăn một lèo ba, bốn tô rồi mới chịu đứng dậy ra hiên rót cốc nước chè.
Quán bán hơn 20 năm nay, đông từ khi vừa mở cửa đến lúc bà chủ lắc đầu từ chối khách vì hết mì. Mặc dầu không tiện đường chính cho mấy nhưng nhiều người mê cái chất quê của quán vẫn tìm đến ăn. Mà đã tới rồi thì lần sau phải ghé cho bằng được, ăn vài tô một lúc cho thỏa nhớ. Cũng phải nói thêm, ăn mì quán quê là ăn mì nóng, sợi mì vào đến tô vẫn còn âm ấm nên rất mềm và đậm vị. Chủ quán trước đây vừa mở lò tráng, vừa bán mì tô vừa bán mì lá. Về sau, khách đông dần lên nên chỉ chuyên vào mì tô. Vợ bán, con dâu phụ chạy bàn, còn chồng ở nhà tráng mì, tráng được chừng 20-30 lá là mang ra, xong quay vào tráng tiếp.